雪谗诗赠友人

嗟予沉迷,猖獗已久。
五十知非,古人尝有。
立言补过,
庶存不朽。
包荒匿瑕,蓄此顽丑。
月出致讥,贻愧皓首。
感悟遂晚,事往日迁。
白璧何辜,青蝇屡前。
群轻折轴,
下沉黄泉。
众毛飞骨,上凌青天。
萋斐暗成,贝锦粲然。
泥沙聚埃,珠玉不鲜。
洪焰烁山,发自纤烟。
苍波荡日,
起于微涓。
交乱四国,播于八埏。
拾尘掇蜂,疑圣猜贤。
哀哉悲夫,谁察予之贞坚。
彼妇人之猖狂,
不如鹊之强强。
彼妇人之淫昏,不如鹑之奔奔。
坦荡君子,无悦簧言。
擢发续罪,罪乃孔多。
倾海流恶,
恶无以过。
人生实难,逢此织罗。
积毁销金,沉忧作歌。
天未丧文,其如余何。
妲己灭纣,褒女惑周。
天维荡覆,
职此之由。
汉祖吕氏,食其在傍。
秦皇太后,毐亦淫荒。
螮蝀作昏,遂掩太阳。
万乘尚尔,匹夫何伤。
辞殚意穷,
心切理直。
如或妄谈,昊天是殛。
子野善听,离娄至明。
神靡遁响,鬼无逃形。
不我遐弃,庶昭忠诚。

雪谗诗赠友人译文和注释

雪谗诗赠友人赏析

雪谗诗赠友人拼音版参考

(jiē)
()
(chén)
()
(chāng)
(jué)
()
(jiǔ)
()
(shí)
(zhī)
(fēi)
()
(rén)
(cháng)
(yǒu)
()
(yán)
()
(guò)
(shù)
(cún)
()
(xiǔ)
(bāo)
(huāng)
()
(xiá)
()
()
(wán)
(chǒu)
(yuè)
(chū)
(zhì)
()
()
(kuì)
(hào)
(shǒu)
(gǎn)
()
(suí)
(wǎn)
(shì)
(wǎng)
()
(qiān)
(bái)
()
()
()
(qīng)
(yíng)
()
(qián)
(qún)
(qīng)
(shé)
(zhóu)
(xià)
(chén)
(huáng)
(quán)
(zhòng)
(máo)
(fēi)
()
(shàng)
(líng)
(qīng)
(tiān)
()
(fěi)
(àn)
(chéng)
(bèi)
(jǐn)
(càn)
(rán)
()
(shā)
()
(āi)
(zhū)
()
()
(xiān)
(hóng)
(yàn)
(shuò)
(shān)
()
()
(xiān)
(yān)
(cāng)
()
(dàng)
()
()
()
(wēi)
(juān)
(jiāo)
(luàn)
()
(guó)
()
()
()
(shān)
(shí)
(chén)
(duō)
(fēng)
()
(shèng)
(cāi)
(xián)
(āi)
(zāi)
(bēi)
()
(shuí)
(chá)
()
(zhī)
(zhēn)
(jiān)
()
()
(rén)
(zhī)
(chāng)
(kuáng)
()
()
(què)
(zhī)
(qiáng)
(qiáng)
()
()
(rén)
(zhī)
(yín)
(hūn)
()
()
(chún)
(zhī)
(bēn)
(bēn)
(tǎn)
(dàng)
(jun1)
()
()
(yuè)
(huáng)
(yán)
(zhuó)
()
()
(zuì)
(zuì)
(nǎi)
(kǒng)
(duō)
(qīng)
(hǎi)
(liú)
(è)
(è)
()
()
(guò)
(rén)
(shēng)
(shí)
(nán)
(féng)
()
(zhī)
(luó)
()
(huǐ)
(xiāo)
(jīn)
(chén)
(yōu)
(zuò)
()
(tiān)
(wèi)
(sàng)
(wén)
()
()
()
()
()
()
(miè)
(zhòu)
(bāo)
()
(huò)
(zhōu)
(tiān)
(wéi)
(dàng)
()
(zhí)
()
(zhī)
(yóu)
(hàn)
()
()
(shì)
(shí)
()
(zài)
(bàng)
(qín)
(huáng)
(tài)
(hòu)
(ǎi)
()
(yín)
(huāng)
(dài)
(dōng)
(zuò)
(hūn)
(suí)
(yǎn)
(tài)
(yáng)
(wàn)
(chéng)
(shàng)
(ěr)
()
()
()
(shāng)
()
(dān)
()
(qióng)
(xīn)
(qiē)
()
(zhí)
()
(huò)
(wàng)
(tán)
(hào)
(tiān)
(shì)
()
()
()
(shàn)
(tīng)
()
(lóu)
(zhì)
(míng)
(shén)
()
(dùn)
(xiǎng)
(guǐ)
()
(táo)
(xíng)
()
()
(xiá)
()
(shù)
(zhāo)
(zhōng)
(chéng)

雪谗诗赠友人作者

李白李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐
« 上一首
下一首 »

猜你喜欢