武陵春·正月十四日夜孙使君席上观雪,继而月复明

风过冰檐环佩响,宿雾在华茵。
剩落瑶花衫月明。
嫌怕有纤尘。
凤口衔灯金炫转,人醉觉寒轻。
但得清光解照人。
不负五更春。

武陵春·正月十四日夜孙使君席上观雪,继而月复明译文和注释

武陵春·正月十四日夜孙使君席上观雪,继而月复明赏析

武陵春·正月十四日夜孙使君席上观雪,继而月复明拼音版参考

(fēng)
(guò)
(bīng)
(yán)
(huán)
(pèi)
(xiǎng)
宿(xiǔ)
()
(zài)
(huá)
(yīn)
(shèng)
(luò)
(yáo)
(huā)
(shān)
(yuè)
(míng)
(xián)
()
(yǒu)
(xiān)
(chén)
(fèng)
(kǒu)
(xián)
(dēng)
(jīn)
(xuàn)
(zhuǎn)
(rén)
(zuì)
(jiào)
(hán)
(qīng)
(dàn)
()
(qīng)
(guāng)
(jiě)
(zhào)
(rén)
()
()
()
(gèng)
(chūn)

武陵春·正月十四日夜孙使君席上观雪,继而月复明作者

毛滂 毛滂,字泽民,衢州江山人,约生于嘉佑六年(1061),卒于宣和末年。有《东堂集》十卷和《东堂词》一卷传世。
« 上一首
下一首 »

猜你喜欢