孟生诗(孟郊下第,送之谒徐州张建封也)

孟生江海士,古貌又古心。
尝读古人书,谓言古犹今。
作诗三百首,窅默咸池音。
骑驴到京国,欲和熏风琴。
岂识天子居,九重郁沈沈。
一门百夫守,无籍不可寻。
晶光荡相射,旗戟翩以森。
迁延乍却走,惊怪靡自任。
举头看白日,泣涕下沾襟。
朅来游公卿,莫肯低华簪。
谅非轩冕族,应对多差参。
萍蓬风波急,桑榆日月侵。
奈何从进士,此路转岖嶔。
异质忌处群,孤芳难寄林。
谁怜松桂性,竞爱桃李阴。
朝悲辞树叶,夕感归巢禽。
顾我多慷慨,穷檐时见临。
清宵静相对,发白聆苦吟。
采兰起幽念,眇然望东南。
秦吴修且阻,两地无数金。
我论徐方牧,好古天下钦。
竹实凤所食,德馨神所歆。
求观众丘小,必上泰山岑。
求观众流细,必泛沧溟深。
子其听我言,可以当所箴。
既获则思返,无为久滞淫。
卞和试三献,期子在秋砧。

孟生诗译文和注释

孟生诗赏析

孟生诗拼音版参考

(mèng)
(shēng)
(jiāng)
(hǎi)
(shì)
()
(mào)
(yòu)
()
(xīn)
(cháng)
()
()
(rén)
(shū)
(wèi)
(yán)
()
(yóu)
(jīn)
(zuò)
(shī)
(sān)
(bǎi)
(shǒu)
(yǎo)
()
(xián)
(chí)
(yīn)
()
()
(dào)
(jīng)
(guó)
()
()
(xūn)
(fēng)
(qín)
()
(shí)
(tiān)
()
()
(jiǔ)
(zhòng)
()
(shěn)
(shěn)
()
(mén)
(bǎi)
()
(shǒu)
()
()
()
()
(xún)
(jīng)
(guāng)
(dàng)
(xiàng)
(shè)
()
()
(piān)
()
(sēn)
(qiān)
(yán)
(zhà)
(què)
(zǒu)
(jīng)
(guài)
()
()
(rèn)
()
(tóu)
(kàn)
(bái)
()
()
()
(xià)
(zhān)
(jīn)
(qiè)
(lái)
(yóu)
(gōng)
(qīng)
()
(kěn)
()
(huá)
(zān)
(liàng)
(fēi)
(xuān)
(miǎn)
()
(yīng)
(duì)
(duō)
(chà)
(cān)
(píng)
(péng)
(fēng)
()
()
(sāng)
()
()
(yuè)
(qīn)
(nài)
()
(cóng)
(jìn)
(shì)
()
()
(zhuǎn)
()
(qīn)
()
(zhì)
()
(chù)
(qún)
()
(fāng)
(nán)
()
(lín)
(shuí)
(lián)
(sōng)
(guì)
(xìng)
(jìng)
(ài)
(táo)
()
(yīn)
(cháo)
(bēi)
()
(shù)
()
()
(gǎn)
(guī)
(cháo)
(qín)
()
()
(duō)
(kāng)
(kǎi)
(qióng)
(yán)
(shí)
(jiàn)
(lín)
(qīng)
(xiāo)
(jìng)
(xiàng)
(duì)
()
(bái)
(líng)
()
(yín)
(cǎi)
(lán)
()
(yōu)
(niàn)
(miǎo)
(rán)
(wàng)
(dōng)
(nán)
(qín)
()
(xiū)
(qiě)
()
(liǎng)
()
()
(shù)
(jīn)
()
(lùn)
()
(fāng)
()
(hǎo)
()
(tiān)
(xià)
(qīn)
(zhú)
(shí)
(fèng)
(suǒ)
(shí)
()
(xīn)
(shén)
(suǒ)
(xīn)
(qiú)
(guān)
(zhòng)
(qiū)
(xiǎo)
()
(shàng)
(tài)
(shān)
(cén)
(qiú)
(guān)
(zhòng)
(liú)
()
()
(fàn)
(cāng)
(míng)
(shēn)
()
()
(tīng)
()
(yán)
()
()
(dāng)
(suǒ)
(zhēn)
()
(huò)
()
()
(fǎn)
()
(wéi)
(jiǔ)
(zhì)
(yín)
(biàn)
()
(shì)
(sān)
(xiàn)
()
()
(zài)
(qiū)
(zhēn)

孟生诗作者

韩愈韩愈 韩愈(768─824),字退之,河内河阳(今河南孟县)人。祖藉昌黎(今河北通县),每自称昌黎韩愈,所以世称韩昌黎。唐德宗贞元八年(792)进士,贞元末,任监察御史,因上书言事,得罪当权者,被贬为阳山(今广东阳山县)令。宪宗时,他随宰相裴度平定淮西之乱,升任刑部侍郎,因上疏反对迎佛骨,被贬为潮州(今广东潮州)刺史。穆宗时,官至吏部侍郎。韩愈和柳宗元同是古文运动的倡导者,其散文被列为「唐宋八大家」之首
« 上一首
下一首 »

猜你喜欢